Seni AI: Cảnh 1: Giới thiệu cốt truyện (Nhân vật ảo – Người dẫn chuyện hoặc thầy thơ lại) “Trong tác phẩm, Huấn Cao – một người tài hoa, khí phách, nổi tiếng viết chữ đẹp – bị bắt giam chờ ngày xử tử. Quản ngục, một người yêu cái đẹp, khát khao được treo chữ của Huấn Cao trong nhà, đã dốc lòng đối đãi tử tế với ông.” Cảnh 2: Nhập vai nhân vật (Nhân vật ảo – Huấn Cao) “Ta vốn không vì vàng ngọc hay quyền thế mà cho chữ bao giờ. Chỉ khi gặp tấm lòng tri âm, ta mới coi trọng mà tặng chữ.” (Nhân vật ảo – Quản ngục, xúc động) “Nghe được lời ấy, đời tôi coi như mãn nguyện. Dù ông có phải chịu hình phạt, nhưng cái đẹp và khí phách anh hùng vẫn sáng mãi.” Cảnh 3: Cao trào nghệ thuật (Lời dẫn chuyện) “Trong khung cảnh tối tăm của ngục tù, cảnh cho chữ đã trở thành ‘một cảnh tượng xưa nay chưa từng có’. Cái đẹp, cái tài, cái tâm đã vượt lên bóng tối nhà tù, để lại ánh sáng bất tử.” Phần kết (Cảm nhận, phân tích ngắn) (Người dẫn chuyện) “Chữ người tử tù không chỉ ca ngợi nhân cách Huấn Cao mà còn tôn vinh cái đẹp, khẳng định: cái đẹp và cái thiện luôn tỏa sáng, ngay cả nơi tăm tối nhất. Đó chính là giá trị nghệ thuật và tư tưởng lớn của Nguyễn Tuân.”

Dibuat oleh snuggly marshmallow

Detail Konten

Informasi Media

Interaksi Pengguna

Tentang Karya AI ini

Deskripsi

Prompt Pembuatan

Keterlibatan

snuggly marshmallow

snuggly marshmallow

Cảnh 1: Giới thiệu cốt truyện
(Nhân vật ảo – Người dẫn chuyện hoặc thầy thơ lại)

“Trong tác phẩm, Huấn Cao – một người tài hoa, khí phách, nổi tiếng viết chữ đẹp – bị bắt giam chờ ngày xử tử. Quản ngục, một người yêu cái đẹp, khát khao được treo chữ của Huấn Cao trong nhà, đã dốc lòng đối đãi tử tế với ông.”

Cảnh 2: Nhập vai nhân vật
(Nhân vật ảo – Huấn Cao)

“Ta vốn không vì vàng ngọc hay quyền thế mà cho chữ bao giờ. Chỉ khi gặp tấm lòng tri âm, ta mới coi trọng mà tặng chữ.”

(Nhân vật ảo – Quản ngục, xúc động)

“Nghe được lời ấy, đời tôi coi như mãn nguyện. Dù ông có phải chịu hình phạt, nhưng cái đẹp và khí phách anh hùng vẫn sáng mãi.”

Cảnh 3: Cao trào nghệ thuật
(Lời dẫn chuyện)

“Trong khung cảnh tối tăm của ngục tù, cảnh cho chữ đã trở thành ‘một cảnh tượng xưa nay chưa từng có’. Cái đẹp, cái tài, cái tâm đã vượt lên bóng tối nhà tù, để lại ánh sáng bất tử.”

Phần kết (Cảm nhận, phân tích ngắn)
(Người dẫn chuyện)

“Chữ người tử tù không chỉ ca ngợi nhân cách Huấn Cao mà còn tôn vinh cái đẹp, khẳng định: cái đẹp và cái thiện luôn tỏa sáng, ngay cả nơi tăm tối nhất. Đó chính là giá trị nghệ thuật và tư tưởng lớn của Nguyễn Tuân.”
—— Tamat ——

Cảnh 1: Giới thiệu cốt truyện (Nhân vật ảo – Người dẫn chuyện hoặc thầy thơ lại) “Trong tác phẩm, Huấn Cao – một người tài hoa, khí phách, nổi tiếng viết chữ đẹp – bị bắt giam chờ ngày xử tử. Quản ngục, một người yêu cái đẹp, khát khao được treo chữ của Huấn Cao trong nhà, đã dốc lòng đối đãi tử tế với ông.” Cảnh 2: Nhập vai nhân vật (Nhân vật ảo – Huấn Cao) “Ta vốn không vì vàng ngọc hay quyền thế mà cho chữ bao giờ. Chỉ khi gặp tấm lòng tri âm, ta mới coi trọng mà tặng chữ.” (Nhân vật ảo – Quản ngục, xúc động) “Nghe được lời ấy, đời tôi coi như mãn nguyện. Dù ông có phải chịu hình phạt, nhưng cái đẹp và khí phách anh hùng vẫn sáng mãi.” Cảnh 3: Cao trào nghệ thuật (Lời dẫn chuyện) “Trong khung cảnh tối tăm của ngục tù, cảnh cho chữ đã trở thành ‘một cảnh tượng xưa nay chưa từng có’. Cái đẹp, cái tài, cái tâm đã vượt lên bóng tối nhà tù, để lại ánh sáng bất tử.” Phần kết (Cảm nhận, phân tích ngắn) (Người dẫn chuyện) “Chữ người tử tù không chỉ ca ngợi nhân cách Huấn Cao mà còn tôn vinh cái đẹp, khẳng định: cái đẹp và cái thiện luôn tỏa sáng, ngay cả nơi tăm tối nhất. Đó chính là giá trị nghệ thuật và tư tưởng lớn của Nguyễn Tuân.”

3 months ago

0
    Daring